BỆNH VƯƠNG TUYỆT SỦNG ĐỘC PHI FULL
4
Mấy tháng hữu nghị thân hai nước cứ như vậy chấm dứt, thật và đúng là ngắn ngủi.
Bạn đang xem: Bệnh vương tuyệt sủng độc phi full
Nhạc Sở Nhân từ chối một cái, nữ thật sự không còn lời nào nhằm nói, dù sao sau trước gì cũng có thể có ngày hôm nay. Vả lại người vợ cùng Phong Duyên Thương xẩy ra quan hệ thân thiết cũng là chuyện thiên tởm địa nghĩa, ko có bất cứ quan hệ nào với kẻ khác. Bùi Tập Dạ ko vui? vì hắn quản vô số mà thôi. Sau lưng bỗng vang báo cáo sột soạt, sau đó 1 khắc có vài bóng black đừng bên ngoài bụi cây, quan sát mấy hộ vệ ở trên khu đất khẽ nhíu mày: “Vương phi, ngài ko có gì chứ?” “Ta không sao. Bọn hắn cũng chỉ là hôn mê thôi, đưa bầy hắn đến nơi bình an thôi.” Nhạc Sở Nhân đứng lên, mắt đảo quanh: “Các ngươi sẽ qua nơi ở của tỉnh bình dương Quận chúa chưa?” “ Đã đi qua.” Đại hộ vệ xong xuôi khoát trả lời. “Thế như thế nào rồi?” Nhạc Sở Nhân quay đầu sang một bên hỏi, nàng chính xác là nên đi nhìn phái nữ ta một chút. “Bình Dương Quận chúa sở hữu thai, vào cung cũng bị ám toán những lần, nếu chưa phải Vương gia nhanh chóng an bài bác người bên cạnh, đứa bé chỉ sợ dường như không còn. Hiện giờ nàng chỉ sinh sống trong phòng, một lòng ngóng đứa nhỏ xíu ra đời.” bởi Đại Yến thuộc Nam Cương bao gồm chiến sự, nữ ta giờ cũng không thể đất dung thân sinh hoạt Nam Cương. Dù nàng ta tất cả sinh ra nam nhi đi nữa, chỉ bằng thân phận Quận chúa Đại Yến của người vợ ta, đứa nhỏ bé không thể làm cho Thái tử. Nhạc Sở Nhân gật đầu: “Đi mang lại chỗ đàn bà ta, bọn họ có tín đồ bị thương, trong thời điểm tạm thời đó là vị trí ẩn thân tốt nhất.” hai hộ vệ nỗ lực nhau với mấy hộ vệ bị yêu mến đi, đoàn tín đồ vòng qua vinh hiển viện đang ầm ĩ, hưỡng khu vực sâu độc nhất của hoàng cung nhưng mà tới. bình dương Quận chúa Nhạc Vân Sương, án theo thân phận của nàng, cung điện cũng đều có chút lộng lẫy. không tồn tại trân phẩm xa xỉ, không tồn tại người hầu kẻ ra người vào, hoàng cung lớn vậy nên mà không có gì cả, hoang vu vô cùng. trong điện có mấy gian lên đèn, ánh lửa từ ngọn đèn dầu hắt lên cửa, thấp thoáng thấy một bóng người. bầy họ bước vào trong điện, vào phòng bao gồm hai thị tỳ vày Phong Duyên yêu quý phái tới đảm bảo an toàn Nhạc Vân Sương nghe thấy cồn tĩnh. Một trước một sau tự trong phòng ra ngoài, vừa thấy được Nhạc Sở Nhân ngay tắp lự quỳ xuống hành lễ: “Thuộc hạ tham con kiến Vương phi.” “Không cần đa lễ, an trí mấy gian phòng cho những người bị thương.” Vòng qua họ đi thẳng vào phòng, chú ý phong thái của Nhạc Sở Nhân y như đang về nhà mình. nhì thị tỳ đi an trí phòng đến mấy hộ vệ bị thương, bên đây Nhạc Sở Nhân đã gặp Nhạc Vân Sương. Nhạc Vân sương mang một thân váy áo màu sắc xanh, bụng siêu lớn, tựa trên chóng đắp chăn cho bụng, trong tay ôm lò sưởi, đàn bà vẫn không cách nào thích ứng được với khí hậu tại phái nam Cương, từ bây giờ nhiệt độ cũng không cực thấp nhưng đàn bà lại không chịu được độ ẩm ướt. nhận thấy người bước vào là Nhạc Sở Nhân, thiếu nữ quả thật bị lag mình, nhìn Nhạc Sở Nhân quên cả nháy mắt. Nhạc Sở Nhân bước lại gần giường, khóe môi cong cong: “Không phân biệt sao? Theo kim chỉ nan ta nên người ta gọi ngươi một giờ đồng hồ Nhị tỷ.” tạm dừng trước giường, Nhạc Sở Nhân cúi đầu chú ý Nhạc Vân Sương, cô bé cũng không tồn tại ác ý gì cả. Nhìn cỗ dạng thiếu nữ như vậy, phụ nữ (NSN) cũng khá đồng tình, đặc trưng nay bụng lại lớn, mang đến dù từ bây giờ Nhạc Vân Sương gồm giơ chân lên đá nàng, cô gái cũng chẳng bị cố kỉnh nào. “Sở Sở.” Nhạc Vân Sương hồi hồn, thấp giọng đáp lại, giọng nói tất cả chút nghẹn ngào, từ lúc đến Nam Cương cho nay, đấy là lần thứ nhất nàng thấy người quen.() “Ngươi bắt buộc đi được, không sao, mấy ngày nữa ta sẽ gửi ngươi trở về.” Cởi áo khóa ngoài ném lên ghế, Nhạc Sở Nhân xoay người ngồi trên giường, ánh mắt chăm siêng bụng Nhạc Vân Sương, đàn bà cảm thấy siêu hứng thú. “Thật sao? Ngươi có thể đưa ta về bên sao?”Vừa nghe được nhì chữ ‘trở về’, nhì mắt Nhạc Vân Sương mở to. Mặc dù trở về làm cho bách tính bình thường, nàng cũng muốn, còn hơn ở lại cái chỗ căm ghét này. “Thật. Ngươi cứ yên trung tâm chờ. Thai nhi bình thường chứ?” Nhạc Sở Nhân hếch cằm tuy thế mắt vẫn tiếp tục dán vào bụng Nhạc Vân Sương.Xem thêm: Bệnh Mỡ Máu Nhiễm Mỡ Nguyên Nhân Và Cách Điều Trị, Vì Sao Máu Bị Nhiễm Mỡ
nói về đứa bé, xung quanh Nhạc Vân Sương lây nhiễm ý cười: “Rất tốt, mỗi ngày thường rất hoạt bát.” Nhạc Sở Nhân đồng ý một cái: “Vậy thì tốt.” cô bé không khỏi nhớ mang đến Diêm Tô, lúc cô gái rời khỏi Hoàng Thành, Diêm Tô mới máy thai. Trước tiên đứa bé xíu động, còn dọa sợ Diêm đánh một trận, quan tâm đến lại quả thật tất cả chút ý tứ. “Sở Sở, ngươi xông vào hoàng cung phái mạnh Cương không hẳn chỉ để đưa ta về bên chứ? Ngươi còn nên làm loại gì?” Nhạc Vân Sương tuy không thể kiêu căng ngạo mạn, ham hư vinh như lúc trước nhưng vẫn có chút ngạo khí, chắc rằng là bởi vì trước kia đe Nhạc Sở Nhân đã quen,giọng nói nhất thời không đổi được. () Nhạc Sở Nhân hòn đảo mắt quan sát nàng, đuôi lông mi khẽ nhếch, khóe môi tựa tiếu phi tiếu, trái lại dọa Nhạc Vân Sương gồm chút sợ hãi hãi. “Sở Sở, tỷ tỷ biết hồi trước là tỷ tuyệt khi dễ dàng muội, lúc ấy tỷ ngây ngô muội không hiểu chuyện, tỷ tỷ dìm lỗi với muội. Muội đại nhân không chấp kẻ đái nhân, tha thứ đến tỷ tỷ.” trong khi nàng sợ hãi Nhạc Sở Nhân trong khi tức giận liền bất chấp nàng, Nhạc vân Sương nhanh chóng đổi giọng. Nhạc Sở Nhân đứng lên, cười cười: “Ngươi nghĩ những rồi, yên tâm chờ ta chuyển ngươi trở về. Ta sắp tới đây tất nhiên là có việc để làm, ngươi nhớ đề xuất quản chặt miệng của mình, ta có thể bảo đảm an toàn khi ngươi trở về Đại Yến ngay tức khắc hưởng quang vinh phú quý cả đời.” nàng từ bên trên cao chú ý xuống, khẩu ca nói ra dịu nhàng mà như một lời hứa, Nhạc Vân Sương ngửa đầu nhìn nữ mà có chút ngạc nhiên, trong trí nhớ, Nhạc Sở Nhân sẽ không còn khí phách như vậy này. Nhưng bộ dạng này của thiếu nữ làm Nhạc Vân Sương bắt buộc không tin, cuối cũng chấp nhận một cái, mong muốn nói cái gì đấy nhưng lại chần chờ phải nói gì. “Địa hình Hoàng cung này ngươi có thân quen không?” nhì tay ôm ngực đi loanh xung quanh trong phòng, lúc này đã là nửa đêm, cho dù Phù Cơ biến thành hoạt tử nhân* có tác dụng kinh rượu cồn đến gần như người, tiếng này chỉ sợ hãi Nam Vương đã và đang đi nghỉ. *Hoạt tử nhân: người thực vật. “Có. Lúc mới tới mỗi ngày đều có người chuyển ta đi khắp Hoàng cung.” Nhạc Vân Sương đồng ý một cái, mặc dù đã lâu rồi thanh nữ không bước chân ra ngoài điện của bản thân mình nửa bước. “Bình hay Nam Vương nghỉ tại đâu?” phái nữ vừa nghịc bấc đèn vừa hỏi. “Viện của Phù Cơ là những nhất, mấy tháng ni ông ta lại có thú vui mới, Tử sơn Uyến.” kể tới Nam Vương, Nhạc Vân Sương lại có chút hận ý. “Ngươi nghỉ ngơi ngơi.” Nhạc Sở Nhân rứa lên áo khoác bên ngoài khoác lên người, xoay người liền tránh đi. Một tối này, hộ vệ thủ vệ Hoàng cung tăng siêu nhiều, Phù Cơ không có căn cứ bị ngộ hại, Thái y bắt mạch nói nước ngoài trừ gồm hô hấp thì không không giống gì fan chết. Trong rạm cung lại xảy ra chuyện như vậy, đại vương vô thuộc giận dữ. Văn võ bá quan cực kỳ thấp thỏm, đợi đến lúc trời hửng sáng lưỡng lự kết viên của bầy họ là cầm nào? Nếu bệ hạ quá nút tức giận, chờ đợi bầy họ chỉ bao gồm cái chết. phái nam Vương rét nảy không phải lũ họ ko biết, những ngày nay chiến tranh cùng với Đại Yến ngày càng khiến ông ta phiền não, hễ có fan chọc giận lão các không có tác dụng tốt. () phần đông tất cả mọi tín đồ đều run rẩy trải qua tối này, vậy nhưng lúc lâm triều lại ko thấy bóng dáng Hoàng Thượng. Cong công truyền chỉ cũng ko thấy mặt, văn võ bá quan đợi mang đến lúc trời sáng sủa rõ sau cuối mới sai người đi thăm hỏi một chút, công dụng là trong cung hiện nay đang loạn như cào cào. phái mạnh Vương thuộc ái phi đều chết trên giường, công công truyền chỉ sáng đánh thức Nam vương vãi lâm triều bị dọa sợ chết giả ngay bên ngoải cửa ngõ phòng. Hoàng cung lập cập bị giới nghiêm, vậy mà lại tin tức vẫn tiếp tục truyền ra ngoài. Huynh đệ của nam giới Vương cùng cả nhà xông vào Hoàng cung, cả Hoàng cung trọn vẹn loạn. hoàng cung hẻo lánh hoang vu, trong sảnh cũng trống trải không có hoa cây cỏ cỏ, nếu chưa phải có bóng hình cung cô bé trong sảnh đi đi lại lại, chắc chắn rằng người ngoại trừ sẽ mang đến rằng đây là một tòa cung điện bỏ hoang. ()